Viêm thanh quản cấp tính, mạn tính
Viêm thanh quản (hay còn gọi là viêm phế quản) là một tình trạng viêm nhiễm trong thanh quản, đường dẫn từ mũi và miệng xuống phổi. Viêm thanh quản thường là một phần của bệnh nhiễm trùng đường hô hấp và có thể ảnh hưởng đến phần lớn hệ thống hô hấp, bao gồm cả phế quản chính và nhánh phế quản.
Nguyên nhân chính của viêm thanh quản là các loại vi khuẩn hoặc vi-rút. Các loại vi-rút thường gây ra viêm thanh quản, bao gồm virus gây cảm lạnh, virus syncytial hô hấp (RSV), và virus cúm. Một số vi khuẩn cũng có thể gây ra viêm thanh quản, nhưng chúng thường ít phổ biến hơn.
Các triệu chứng của viêm thanh quản có thể bao gồm:
- Ho: Ho là triệu chứng chính của viêm thanh quản. Ho có thể là khô, đau họng hoặc có đào tiếng.
- Khó thở: Cảm giác khó thở hoặc ngực căng đầy có thể xảy ra trong viêm thanh quản.
- Tiếng thở rít hoặc tiếng sì gòn: Viêm thanh quản có thể gây ra tiếng thở rít hoặc tiếng sì gòn khi hơi thở qua các đường phế quản viêm nhiễm.
- Sốt: Một số trường hợp viêm thanh quản đi kèm với sốt.
- Mệt mỏi và khó chịu tổng thể.
Để chẩn đoán viêm thanh quản, bác sĩ thường tiến hành lấy lịch sử bệnh và khám cơ học. Trong một số trường hợp, các xét nghiệm như xét nghiệm máu, xét nghiệm nước dịch đường hô hấp hoặc xét nghiệm xanh tím có thể được yêu cầu để xác định nguyên nhân gây ra viêm.
Điều trị viêm thanh quản thường tập trung vào giảm các triệu chứng và hỗ trợ quá trình phục hồi. Điều này có thể bao gồm nghỉ ngơi, uống đủ nước, sử dụng thuốc giảm ho, thuốc kháng vi-rút (trong một số trường hợp), và sử dụng hơi nước để giảm mức đau và khó thở. Trong trường hợp viêm thanh quản nghiêm trọng hoặc kéo dài, bác sĩ có thể xem xét sử dụng các loại thuốc khác nhau hoặc thậm chí cần nhập viện để điều trị và quan sát.